Lỡ…” với cậu em cùng xóm trọ…

Cuộc sống nhiều lúc cũng đưa ta vào những hoàn cảnh trớ trêu, khiến ta không tránh khỏi sự khó xử, dằn vặt bản thân.
Tôi là một cô gái năm nay 22 tuổi, hiện đang theo học một trường đại học ở thành phố. Chuyện tình cảm của tôi cũng không được suôn sẻ, thậm chí có khoảng thời gian tôi rất thất vọng, chán chường.
Tình yêu đầu đó tôi dành hết nhiệt huyết yêu thương của tuổi trẻ nhưng cuối cùng lại bị người tôi thương yêu phàn bội. Anh đã bỏ tôi để yêu con gái sếp anh.
Và điều khiến tối dằn vặt, day dứt lúc này là từ câu chuyện của tôi với Tuấn, người con trai kém tôi 2 tuổi…
Cậu ấy ở cùng dãy trọ với tôi và cũng đang học ở một trường đại học. Bề ngoài trông cậu ấy khá điển trai. Phòng tôi và phòng cậu ấy ở gần nhau nên chúng tôi thân với nhau, lúc nào cũng ‘chị chị’, ‘em em’ gần gũi.
Thực sự tôi cũng chỉ coi cậu ấy như em trai của mình, không hề có chút gì lớn hơn tình cảm đó. Hơn nữa vết thương lòng trong tôi từ mối tình đầu đến giờ vẫn chưa lành lặn. Hình ảnh người đàn ông phụ bạc vẫn cứ ám ảnh tôi, dày vò tôi cả trong những giấc mơ, đêm về.Thế rồi những chuyện như câu nói dân gian: ‘Lửa gần rơm…’ cũng đã xảy đến với tôi và người con trai kém tôi 2 tuổi kia.
Chuyện xảy ra trong một ngày mưa tầm tả, ngày kỷ niệm tình yêu của chúng tôi. Vẫn còn lưu luyến bóng hình của người ấy nên tôi lang thang tìm đến nơi mà anh ấy đã ngỏ lời yêu tôi – quán cà phê quen thuộc.
Đang mải mê với dòng suy nghĩ của mình thì bất chợt tôi nhìn thấy anh, tay trong tay với người con gái ấy. Họ âu yếm nhau, nói với nhau những lời ngọt ngào ở chính nơi mà ngày xưa tôi đã trao cho anh nụ hôn đầu tiên.
Tim tôi thắt lại, tôi lao về nhà giữa trời mưa gió và đi mua rượu về tính uống một mình cho quên đi mọi chuyện. Thấy tôi mắt đỏ hoe, Tuấn sang hỏi tôi có chuyện gì.
Tôi bảo tôi đang thất tình và hỏi Tuấn có muốn uống rượu cùng tôi không. Và thế là chúng tôi cứ uống rượu, cứ kể cho nhau nghe những uất ức, những nỗi đau trong lòng. Uống thật nhiều và quả thực tôi không biết gì nữa.
Sáng tỉnh giấc, tôi giật mình khi thấy mình đang nằm cùng một giường với Tuấn, không một mảnh vải che thân, cậu ấy thì vẫn đang ngủ. Vội vàng rời khỏi giường, tôi mặc quần áo và bỏ sang nhà cô bạn.
Tuấn sau đó cũng có mấy lần gọi điện, nhắn tin tìm tôi để nói chuyện nhưng tôi không nghe máy, cũng không trả lời. Thú thực giờ tôi cảm thấy vô cùng bứt rứt, rằn vặt và không biết đối diện với Tuấn như thế nào.

Tag:

Bạn Đã Xem Chưa ?